Tôi chấp nhận có ngày mưa ngày nắng
Tôi chấp nhận mình có trắng có đen
Tôi chấp nhận mọi thứ luôn đan xen
Và vô thường mới là cuộc sống
Khi chấp nhận, trái tim tôi trống rỗng
Nhét được vào cả Vũ Trụ bao la
Vạn vật thiên biến bỗng trở nên hiền hoà
Và con người đều dễ thương tới lạ!