thuduc.us

Một ngày trở bệnh

M

KHÁM BỆNH KHÁM PHÁ NHIỀU CHUYỆN ^^

1. Một đôi vợ chồng độ ngoài năm mươi tuổi đứng trước bàn nộp sổ khám bệnh:
Chồng: Giấy hẹn đâu rồi, có lấy chưa?
Vợ: Lấy rồi, đang cầm đây này.
Chồng: Thế ngồi đây đợi đi, bệnh viện làm cũng lâu lắm!
Vợ: Mình khám dịch vụ mà, nhanh lắm! Ông kiếm chỗ ngồi đi, đợi tôi chút! – Nói đoạn vợ đi thẳng một mạch vào phòng chụp X – Quang, an tâm rằng chồng mình sẽ tìm được chỗ ngồi.
.
Có ai ngờ….
.
Ông chồng chưa ngồi vội mà nhìn vào một người bệnh nhân không quen không biết: “Đấy, khổ, đi khám bệnh mà cũng bắt chồng đi theo cho bằng được!” – Cái “khổ” của ông chồng được “than thở” bằng nụ cười ăm ắp hạnh phúc, đôi mắt lo lắng, cái ánh nhìn trìu mến dõi theo hướng người vợ về phía sau cửa phòng X – Quang.
Thế là ông chồng cứ đứng lóng ngóng, bồn chồn đợi vợ thôi.

2. Một chú bé cười tươi má lún đồng tiền, nắm tay ba mẹ, đôi chân tung tăng, đôi môi tíu tít:
Chú bé: Ba ơi, vậy là hôm nay con được về nhà rồi hả?
Ba: Ừ, con về nhà phải ngoan, nếu không ba dắt vô bác sĩ tiêm nữa đấy!
Chú bé: Con ngoan mà, lát nữa về nhà con rủ anh hai xem phim siêu nhân.
Mẹ chỉ biết mình con trai mà thinh lặng, giấu nỗi buồn trong tiếng thở dài xa xăm. Ba nhìn thấy mẹ đưa tay quẹt vội mắt, đặt bàn tay vững chãi lên vai mẹ rồi vỗ về an ủi, đồng viên.
.
Chú bé vẫn như thế, hồn nhiên cười vang thích thú với kế hoạch của mình.

3. Nó dắt tôi đi khám bệnh
Hôm ấy, nó chạy đôn chạy đáo trong các khu khám nội ngoại của bệnh viện, nào là nộp giấy, lấy giấy, đóng tiền rồi lại nộp giấy. Nó vẫn hay nói với tôi là: “Mày ngồi yên ở đây, đợi tao.” Rồi nó lại chạy lòng vòng để tìm chỗ nào vắng người để tôi khỏi phải đợi lâu. Nó lại bảo: “Ngồi đây đi, tao đi mua thuốc cho”
Tôi nhớ hôm trước, tôi gọi cho nó, kể cho nó nghe là tôi bị cái này, cái nọ nè, rồi nó chẳng suy nghĩ gì nó bảo: “Mai 7h tao qua nhà chở mày đi khám.”
.
Thế đó, tôi và nó chẳng có quan hệ ruột thịt gì với nhau, có chăng cái thứ làm tôi với nó có liên quan chỉ là chữ “bạn” mà thôi, vậy mà trong suốt ngần ấy năm, chúng tôi lại quan tâm, lo lắng cho nhau như thể người nhà. Tôi và nó, rảnh rảnh thì rủ nhau đi ăn kem, có quán cà phê hay hay nó lại dẫn tôi đi (lâu lâu nổi hứng đi ka thiệt là thấy gúm), rồi những câu chuyện cứ thế không bao giờ kết thúc.
.
Những lúc này tôi thấy tôi may mắn vì còn những người như nó. Cuộc đời mà, đủ đầy những hỉ nộ ái ố, tôi đã có nhiều hơn cả thứ mình mong đợi, đã làm được những điều mình muốn, thế nên ngày mai có chết cũng chẳng tiếc gì.
.
P.S: Gửi nó: Tao với mày mà ngọt ngào iu nhau thì có mà đi ói chết hết mày nhỉ. Thôi thì cứ “đắng cay” cho nhau như mười mấy năm qua cho nó giống người hen.

🌼 La La
thuduc.us

Xin chào

Mình tên Anh Thư, bạn cũng có thể gọi mình là Lala nha. Mình thích khám phá và học hỏi từ những dung dị cuộc đời, vậy nên mình tạo một góc nhỏ để ghi lại những niềm vui đơn sơ, những điều thú vị mình học được và gửi những câu chữ thật an lành đến bạn mỗi khi có dịp ghé thăm nơi đây.

Bài viết mới