Cũng coi hết Reply 1988 rồi…

Trong trẻo, bình dị, ấm áp… nó làm mình nhớ cái xóm nhỏ, nhớ đám bạn thuở nhỏ chiều nào cũng chơi bời rượt nhau té trầy tay trầy chân.
Mình thi thoảng cũng ghé qua cái hẻm đó, trong đầu ngập tràn hình ảnh lũ bạn, hình ảnh ba mẹ mình và ba má tụi nó còn trẻ, còn mạnh khỏe và sừng sững như Thái Sơn…
“Thời gian trôi đi, con người cũng phải thay đổi, những gia đình ở khu xóm này lần lượt chuyển đi hết. Thế nhưng, những kỷ niệm của bọn trẻ, những rung động đầu đời ngây ngô hay những câu chuyện không bao giờ đi đến hồi kết của các bà mẹ vẫn chôn chặt ở nơi đây. Xóm nhỏ chứng kiến sự lớn lên của lũ trẻ, chứng kiến chúng đi qua tuổi thanh xuân – quãng thời gian đẹp nhất của đời người. Nơi đây đã gắn kết những con người xa lạ trở thành cặp bạn tri kỷ, hàng xóm thân thiết. Tình làng xóm giữa những con người ấy thật đáng trân trọng. Ai rồi cũng phải trưởng thành, ai rồi cũng tìm được lời hồi đáp cho riêng mình…”
Reply 1988