Phố tan tầm, dòng người xuôi ngược.
Cuộc đời vội vàng sao tránh nổi mưa ngâu.
Nắng ửng hồng có hay lòng tê dại,
Mưa nhạt nhòa cho dòng lệ phôi pha…
Em ở đây mà anh chẳng biết,
Để đời mình là một vòng tròn xoay.
Ngã rẽ nào cho đôi mình gặp lại,
Vòng xoáy nào ta gọi là nhân duyên.
Đến cuối con đường có lắm gian nan,
Bẽ bàng thay đó là điểm bắt đầu.
Em kề bên mà anh nào hay biết,
Có muộn màng những giọt lệ đắng cay…
Phạm Anh Thư
P.S: 01-06-2011, trích một ngày bị mắc mưa và bong gân… mình đi bắt chuồn chuồn…
Em ở đây chua xót câu ca
Yêu nhau xin đừng phụ nhau.
Nước mắt tuôn rơi vì những đoạn trường…