Những ngày cuối năm lặng lẽ, con gái mua cho mình “Quà của Bố – Trần Đình Dũng”. Ba biết không, con gái đọc mà nước mắt ứa ra, lăn dài theo từng câu chữ, theo bóng cả yêu thương của những người làm cha. Con bật cười rồi lại khóc, khóc rồi lại cười vì những hạnh phúc vỗ về. Bố Dũng và ba Long của con gái có những điểm giông giống mà cũng khang khác… Con gái chợt nhớ về tuối thơ, lúc được ba...
Nơi mình lưu lại cảm nhận và suy nghĩ của mình về cuộc sống thường nhật, mỗi khi đọc lại, mình thấy thật biết ơn những điều đã qua.